P. và anh bạn trai đã cãi nhau về chuyện quen anh bao lâu mà anh không thể kiếm được nhiều tiền. Dẫn bạn gái đi ăn, đi chơi gì anh này cũng dẫn cô vào quán cóc, quán vỉa hè. Cô nghĩ mình không may mắn như các cô gái được bồ dẫn vào các quán trà sữa mới mở, quán ăn sang trọng. Thế nên cô đã nói lời chia tay anh còn anh thì bảo rồi sẽ có ngày, anh sẽ quay lại tìm cô để chứng minh rằng anh không hề bất tài. Tưởng anh đùa nhưng sau vài tháng, cô ta không còn nhận các cuộc điện thoại của người yêu cũ. Sau một thời gian dài, P. tình cờ gặp bạn của anh này và được biết anh này đi lên thành phố kiếm tiền.
P. và anh bạn trai đã cãi nhau về chuyện quen anh bao lâu mà anh không thể kiếm được nhiều tiền. Dẫn bạn gái đi ăn, đi chơi gì anh này cũng dẫn cô vào quán cóc, quán vỉa hè. Cô nghĩ mình không may mắn như các cô gái được bồ dẫn vào các quán trà sữa mới mở, quán ăn sang trọng. Thế nên cô đã nói lời chia tay anh còn anh thì bảo rồi sẽ có ngày, anh sẽ quay lại tìm cô để chứng minh rằng anh không hề bất tài. Tưởng anh đùa nhưng sau vài tháng, cô ta không còn nhận các cuộc điện thoại của người yêu cũ. Sau một thời gian dài, P. tình cờ gặp bạn của anh này và được biết anh này đi lên thành phố kiếm tiền.
Năm 2022, anh Trường thành lập công ty sản xuất và thương mại các sản phẩm thủ công mỹ nghệ từ lục bình, như: trang trí nhà cửa, đồ dùng phụ kiện bàn ăn, những sản phẩm thời trang nón, túi xách… với thị trường chủ lực ở Mỹ, Canada, Pháp đạt doanh thu hơn 2 tỉ đồng/tháng.
Anh Trường trong lần giới thiệu sản phẩm tại sự kiện Diễn đàn và Xuất khẩu TP.HCM 2023
Khi được hỏi: “Những thuận lợi kinh doanh từ mặt hàng này ra sao?”, anh Trường cho biết: “Nguồn vật liệu có sẵn tại địa phương dồi dào mà vẫn chưa khai thác hết và người dân cũng vốn là thợ lành nghề hơn 20 năm nên rất khéo tay. Do đó, mình chỉ nghiên cứu các mẫu thiết kế phù hợp với nhu cầu đáp ứng chất lượng của quốc tế và hướng dẫn người dân cách thực hiện”.
Tuy nhiên, anh cũng cho biết thời gian đầu cũng gặp nhiều khó khăn, trong đó vấn đề lớn nhất là bảo quản kho hàng. “Vì thời tiết nóng ẩm và người dân chưa quen cách làm nên dễ xảy ra lỗi kỹ thuật, do đó sản phẩm bị mốc, hư hỏng phải bỏ đi. Có thời điểm mình lỗ hơn 100 triệu đồng vì lý do đó, nên phải học thêm từ sai lầm để lấy kinh nghiệm”, anh Trường cho hay.
Ngoài ra, anh Trường còn kết nối với hơn 20 làng nghề khác ở các tỉnh gồm: Hậu Giang, Kiên Giang, Ninh Bình, Thanh Hóa, TP.Hà Nội để xuất khẩu thêm nhiều mặt hàng làm từ mây, tre, cỏ bàng, cói… nhằm tăng giá trị sản phẩm thủ công mỹ nghệ đến bạn bè quốc tế và tạo nhiều việc làm cho nhiều hộ gia đình.
Chia sẻ về những định hướng của mình, chàng trai khởi nghiệp với cây lục bình này chia sẻ: “Sắp tới mình sẽ phát triển thêm thị trường tại châu Á, đặc biệt là Nhật Bản, để có thêm nhiều đơn hàng cho người dân. Khi người trẻ muốn khởi nghiệp cần tìm đúng ngành nghề, dành mọi tâm sức của mình vào đó và đặc biệt không bao giờ được bỏ cuộc, tin tưởng vào con đường tốt đẹp mang lại các giá trị bền vững”.
Sự bùng phát của hoạt động này dẫn theo nhiều hệ lụy về đạo đức lẫn tệ nạn xã hội. PV vào trang http://vietfun.com và tạo nickname callboy_cantien. Chẳng đợi lâu, nhiều lời gọi mời xuất hiện.
Người có nickname thich-choi-dem giới thiệu mình tên Hoa, 30 tuổi, ở Bình Thạnh (TP.HCM), ly dị chồng cách đây hai năm nên rất… “thiếu thốn”. Sau khi PV gõ dòng chữ: “Sinh viên, 22 tuổi, cao 1,72 m, nặng 62 kg, ngực nở… Cần tiền đóng học phí”, bà Hoa hỏi ngay: “Giá cả thế nào?”.
PV ra giá 200.000 đồng/giờ, bà Hoa gõ tiếp: “Chị đến khách sạn, em đến sau nghe. Nếu em làm cho chị… sung sướng, chị “bo” thêm…”. Chưa dừng ở đó, bà Hoa còn hỏi tôi có làm được những điều mà người lớn… hay làm. Lấy cớ lúc đó không có xe, lại bận học bài, PV từ chối. Thuyết phục không được, bà Hoa nằng nặc xin số điện thoại. Hôm sau, bà lại nhắn tin chèo kéo tôi.
Tôi tiếp tục tạo nickname callboy-binhthanh và nhận được hơn năm lời mời chat, có cả nickname anh-thich-du-thu. Người có nickname này giới thiệu mình tên Trung, 34 tuổi, kinh doanh vật liệu xây dựng. Không chỉ hỏi tên, tuổi, chiều cao, cân nặng, ông Trung còn hỏi PV có tập thể hình không. PV trả lời có, lập tức ông hỏi giá cả rồi hỏi tiếp: “Nếu đi chơi Vũng Tàu thì bao nhiêu tiền?”.
Chưa dùng ở đó, ông Trung đề nghị PV chuyển qua Yahoo messenger, gửi webcam để ông ta xem thể hình PV có đúng như giới thiệu. PV nhờ người bạn ngực nở, eo thon ngồi trước webcam để ông Trung ngắm. Sau khi trầm trồ khen ngợi, ông ta tiếp tục đòi xem mặt và nghía… “hàng”… Tối đó, dòng chữ: “Chào em, anh muốn được đi chơi với em. Em ra điều kiện đi, anh thật lòng muốn tâm sự cùng em”, kèm dãy số 0917661xxx hiện trên màn hình điện thoại di động của PV.
“Chấm” một em tên Bi có ảnh đăng trên trang http://thanhcong..., PV liên hệ ông Huy, quản lý dịch vụ Saigon Callboy... Lấy lý do Bi đang dưỡng sức do đi khách quá nhiều, ông Huy gợi ý tôi chọn em khác. Tôi lại chọn và đề nghị được “vui vẻ” với một em tên Hảo. Sau khi bảo PV nhắn tên khách sạn, số phòng, ông Huy dặn dò: “Do Hảo thuộc hạng… VIP nên giá 1 giờ 800.000 đồng. Tiền khách sạn anh trả”.
Đúng hẹn, Hảo đến, trẻ trung, giống hệt tấm ảnh đăng trên mạng. Hảo bảo tôi chờ còn mình vào phòng vệ sinh tắm rửa rồi dùng khăn quấn ngang người. Hảo giục PV tắm để còn… “hành sự”. “Chỉ gói gọn trong 1 tiếng, anh “tranh thủ” đi!” - Hảo nhắc.
PV cố kéo dài thời gian nhằm khai thác ở Hảo cuộc đời của một trai gọi. Hảo cho biết mình quê ở Cà Mau, lên TP.HCM sống đã hai năm. “Lúc đầu, em phục vụ ở quán cà phê, tiền lương chỉ đủ sống. Nhờ người bạn làm chung mách nước, em tìm đến dịch vụ này đã gần một năm” - Hảo kể.
Hảo khoe mình đủ khả năng làm “mê mệt” bất kỳ phụ nữ, đàn ông nào. Tuy nhiên, dù tiền đi khách là 800.000 đồng nhưng Hảo phải chia cho người quản lý 30%. “Số tiền còn lại em cũng nướng vào bài bạc, xe cộ, quần áo, thuê nhà, ăn uống… Mỗi tháng em chỉ còn dư một ít gửi về cho cha mẹ” - Hảo nói.
Tôi hỏi: “Đăng ảnh lên mạng, chẳng may gia đình và người quen biết được công việc em đang làm thì sao?”. Suy nghĩ vài giây, Hảo nhỏ giọng: “Nói thiệt, em muốn có tiền xài nhưng ngại lao động mới chọn nghề này. Đồng tiền kiếm được nhơ nhớp lắm. Ba má mà biết em làm nghề này chắc buồn tủi mà chết. Nhưng em quen rồi, không bỏ được”. Như ngại tôi hỏi nhiều, Hảo cứ hối… lên giường…
Từ dòng giới thiệu trên trang http://jaovat...: “Tuấn, 24 tuổi, hiền, lịch sự, đàng hoàng, dễ thương; tiếp khách từ 30 đến 40 tuổi ở TP.HCM, giá 300.000 đồng/lần…”, tôi hẹn gặp Tuấn ở một quán cà phê để thỏa thuận giá cả trước khi “hành sự”.
Tuấn trông già hơn tuổi 24, ăn mặc khá chải chuốt, thoảng mùi nước hoa. Theo lời kể, có lần Tuấn lên mạng chat và quen một người đàn ông trên 30 tuổi. Người này thường rủ Tuấn đi chơi, tặng quà. Có lần ông ta mời Tuấn về nhà, ăn nhậu… Đêm, ông hiện nguyên hình là người đồng tính, buộc Tuấn “quan hệ”.
Quen tiêu xài tiền của người khác nên khi người đàn ông đó xuất cảnh, Tuấn chủ động lên mạng “câu” khách mới. Khách của Tuấn đa phần là đàn ông. Trò chuyện khá lâu, Tuấn giục tôi tìm khách sạn để “giải quyết”. Lấy lý do bận chuyện đột xuất, tôi khất Tuấn hôm khác. Tối đó, tôi nhận được tin nhắn của Tuấn: “Nếu anh đồng ý, em hy vọng sẽ phục vụ anh sung sướng và thỏa mãn vào tối mai”.
Theo Tuấn, tuổi “nghề” trai gọi rất ngắn, khoảng 30 tuổi là hết.
Vì sao nam thanh niên 18-28 tuổi lại bước vào nghề trai gọi? Thạc sĩ tâm lý học Nguyễn Thị Mỹ Linh, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu ứng dụng tâm lý và Truyền thông cộng đồng, lý giải: “Đây là lứa tuổi trẻ trung, hình thức đẹp hoàn hảo, sinh lực dồi dào… nên có sức hút với khách nam và nữ. Do dễ kiếm tiền, thậm chí có thể được các nam đại gia hoặc các mệnh phụ phu nhân bao bọc, cung phụng vật chất nên “nghề” này phù hợp với những thanh niên có mã đẹp trai, lười lao động, ăn chơi buông thả, thích sống xa hoa”.
Bà Linh còn cho biết thêm: “Đây được xem như một loại hình kinh doanh thân xác nên dẫn tới những hậu quả xã hội và là một trong những con đường lây truyền các bệnh qua đường tình dục, HIV… Trai gọi xuất hiện khoảng vài năm gần đây do ảnh hưởng lối sống phương Tây, nhu cầu tình dục của khách du lịch nước ngoài và cả lối sống thiếu lành mạnh của một bộ phận nam thanh niên… Do đi ngược với văn hóa, thuần phong mỹ tục của người Việt nên xã hội không chấp nhận trai gọi là một nghề. Vì đây là hoạt động bất chính nên không ít trai gọi phải “ngụy trang” do sợ ảnh hưởng đến uy tín và danh dự gia đình.
Nam chuyển giới cũng khó xử Không chỉ khó xử nam bán dâm cho nam vì vướng luật mà cũng không thể xử lý nam chuyển giới thành nữ hành nghề bán dâm. Có lần cơ quan chức năng phát hiện một “cô” bán dâm cho khách nam. Căn cứ Pháp lệnh Phòng, chống mại dâm thì cả hai đối tượng đều bị phạt. Thế nhưng khi “cô gái” trình chứng minh nhân dân thì mọi người té ngửa vì đây là một người đàn ông vừa chuyển giới tính. Cả người bán dâm và người mua dâm thở phào nhẹ nhõm vì không bị phạt, không bị thông báo về địa phương… Thượng úy PHẠM THANH VIỆT, Đội phó Đội Phòng chống tệ nạn xã hội - Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (PC45) Công an TP.HCM Chưa thể xử phạt Hoạt động trai gọi thật ra là hình thức mại dâm nam. Tuy nhiên, nam bán dâm cho nữ thì vi phạm Pháp lệnh Phòng, chống mại dâm vì có hành vi giao cấu. Còn nam bán dâm cho nam lại không vi phạm pháp lệnh vì không có hành vi giao cấu. Từ năm 2001 đến 2004, TP.HCM đã xử lý 23 đối tượng nam bán dâm cho nữ. Hiện tại, nam bán dâm cho nam có chiều hướng gia tăng nhưng không thể xử phạt theo pháp lệnh trên. Thực tế cho thấy dịch vụ tổ chức mại dâm giữa nam và nam xuất hiện khá nhiều nhưng cơ quan chức năng vẫn chưa phát hiện vụ nào. Đây là nguyên nhân khiến hoạt động này bành trướng, kéo theo nhiều hệ lụy như đạo đức xã hội băng hoại, xuất hiện bộ phận lười lao động; AIDS gia tăng. Ông NGUYỄN NGỌC THẠCH, Chi cục trưởng Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TP.HCM
Theo TRẦN HỮU - ĐỨC CƯỜNG/Pháp luật TPHCM